Nhan Húc Quân, TGĐ Công ty TNHH Bao bì giấy nhôm New Toyo Việt Nam
Trong sinh hoạt hẳng ngày, chúng ta thường xuyên tiếp xúc với nhiều đối tượng khác nhau. Ngoài những người thân quen trong gia đình và dòng họ, chúng ta còn phải giao tiếp với đồng nghiệp, bạn bè và nhiều mối quan hệ khác.
Để được những người xung quanh đón nhận, quý mến, chúng ta phải học cách ứng xử sao cho hợp thuần phong mỹ tục khi giao tiếp với những người bản địa cũng như với người nước ngoài. “Nhập gia tùy tục” là câu nói luôn đúng trong mọi hoàn cảnh.
Dù là đang ở tại nhà mình, địa phương mình, đất nước mình, hay ở bên ngoài những nơi đó, nhìn chung, chúng ta đều phải sống theo hai dạng quy phạm:
1. Quy phạm chính thức (được nói và viết công khai):
Nếu ở phạm vi quốc gia thì chúng ta sẽ nhận biết các quy phạm này qua hiến chương, hiến pháp, công ước, các văn bản pháp luật liên quan đến chủ trương và chính sách của nhà nước, các biển báo giao thông, các tin tức được công bố trên truyền thông đại chúng…
Còn nếu ở phạm vi công ty thì chúng ta nhận biết qua nội quy, thỏa ước lao động, thông báo, sổ tay chất lượng, thủ tục, hướng dẫn, mô tả công việc…
2. Quy phạm không chính thức (luật bất thành văn):
Đây là những quy định, quy ước không cần được nói và viết công khai nhưng tất cả mọi người vẫn phải tuân theo, thực hiện, thậm chí có những chế tài dành riêng cho nó. Chế tài đó là việc bạn sẽ mất cơ hội giao tiếp, mất cơ hội làm ăn, không có được sự tôn trọng của người khác…
Một số “luật bất thành văn” có thể kể: Đến nhà người khác, muốn vào phòng riêng thì phải bấm chuông ngắn hai lần hoặc gõ khẽ cửa; gặp người lớn hay sếp phải biết mỉm cười, chào hỏi và nói năng lễ phép (tối kỵ bào chữa); không gác chân lên bàn ăn; không dùng đũa, thìa cá nhân để gắp hoặc xới đồ ăn trong bàn tiệc/bàn ăn; không vứt rác, khạc nhổ, tiểu tiện một cách tùy tiện; không cướp lời khi người khác đang nói; đi thang máy thì phải biết nhường cho người trong thang máy bước ra trước; thấy người yêu đuối thì phải ra tay giúp đỡ…
Chỉ cần chú ý quan sát những gì đang diễn ra xung quanh, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra đâu là điều hay lẽ phải được xã hội thừa nhận. Nếu biết tự nhìn lại cách ứng xử của mình trên cơ sở chuẩn mực của những điều đang diễn ra xung qua, từ đó tự điều chỉnh thì sẽ tránh được những sai sót không cần thiết, thậm chí những tai họa nghề nghiệp không đáng có.
Hãy tìm cho mình một tấm gương để noi theo, một người hướng dẫn có kinh nghiệm trong công việc lẫn giao tiếp xã hội, chúng ta sẽ tránh được những bão táp phong ba của cuộc đời.
Có thể nói, những xung đột hay mâu thuẫn giữa các cá nhân với nhau thường xuất phát từ việc một người nhận xét, đánh giá hành vi của người khác theo “tiêu chuẩn” của chính mình, thể hiện qua những lời lë kiểu như “phi lý”, “không chấp nhận được”…
Một khi quá chú tâm vào lời lẽ và hành vi của người khác, dần dần chúng ta sẽ trở thành một con người ích kỷ với thói quen hay săm soi và phán xét, để rồi tự làm khó và làm khổ bản thân, tự đặt mình trong tình thế luôn căng thẳng với những người xung quanh. Quá thổi phồng một sự việc hoặc chấp nhặt sẽ càng làm xấu đi các mối quan hệ của chính mình với cộng đồng.
Mỗi cá nhân tự quyết định từ suy nghĩ đến hành động, biểu cảm của bản thân. Để người khác thấy mình giận dữ hay buồn phiền là do ta không làm chủ được cảm xúc của mình, chứ không phải “tôi ra nông nỗi này hay tôi hành xử như vậy là do bị gây hấn và kích động”.
Để tránh xung đột trong giao tiếp, chúng ta cần không nên xoáy vào một hiện tượng để đưa ra kết luận hay phán xét. Điều quan trọng là đừng bao giờ đổ lỗi hoặc chỉ trích người khác và cũng đừng chờ đợi nhận lại khi cho đi…
SUY NGẪM MỖI NGÀY
“Có một triệu người bạn chưa phải là một điều diệu kỳ. Điều diệu kỳ chính là có một người bạn luôn ở bên bạn khi có hàng triệu người chống lại bạn.”
– Dalai Lama